Thứ Sáu, 18 tháng 7, 2014

Cây lau bị giập, Người không đành bẻ gãy, tim đèn leo lét, chẳng nỡ tắt đi

Thứ Bảy
Lời Chúa: Mt 12,14-21
14 Ra khỏi đó, nhóm Pha-ri-sêu bàn bạc để tìm cách giết Đức Giê-su.
15 Biết vậy, Đức Giê-su lánh khỏi nơi đó. Dân chúng theo Người đông đảo và Người chữa lành hết. 16 Người còn cấm họ không được tiết lộ Người là ai. 17 Như thế là để ứng nghiệm lời ngôn sứ I-sai-a đã nói :
18 'Đây là người Tôi Trung Ta đã tuyển chọn, đây là người Ta yêu dấu : Ta hài lòng về Người. Ta cho Thần Khí Ta ngự trên Người. Người sẽ loan báo công lý trước muôn dân. 19 Người sẽ không cãi vã, không kêu to, chẳng ai nghe thấy Người lên tiếng giữa phố phường. 20 Cây lau bị giập, Người không đành bẻ gãy, tim đèn leo lét, chẳng nỡ tắt đi, cho đến khi Người đưa công lý đến toàn thắng, 21 và muôn dân đặt niềm hy vọng nơi danh Người.
Suy niệm:
Nhẫn nhục là gì?
Nhẫn là nhịn, là chịu đựng phần kém, phần thiệt thòi về mình. Nhục là hèn kém, đáng xấu hổ. Như vậy, nhẫn nhục là chịu đựng sự hèn kém, nhục nhã, đáng xấu hổ.
Có một câu chuyện kể rằng:
Một thằng bé trông cũng to con đang đi trên đường, chợt thấy cái bóp của ai đó đánh rơi. Nó vừa nhặt lên xem thì một đứa bé khác, nhỏ hơn nó, ở đâu chạy tới đòi chia đôi số tiền có trong bóp. Nó không chịu vì muốn trả lại cho người bị mất. Đang dùng dằng, bỗng nó nhìn thấy một người đàn ông loay hoay tìm kiếm một vật gì. Hỏi ra, biết cái bóp nhặt được là của ông ta, nó vui vẻ trả lại. Người đàn ông mừng quá, mở ra xem. Tất cả tiền bạc, giấy tờ trong bóp vẫn còn nguyên. Ông bèn lấy ra năm chục ngàn để "hậu tạ" nó. Thằng bé dứt khoát không lấy. Nó giải thích ngắn gọn: Nếu con muốn thì đã lấy hết rồi, con không trả lại chú đâu. Nghe vậy, ông ta cảm ơn nó rối rít rồi đi. Người đàn ông vừa đi khỏi, thằng bé nhỏ hơn nói:
- Mày đưa tao hai lăm ngàn.
- Tiền gì ?
- Vì tao với mày cùng nhặt được, ông ta cho năm chục thì phải chia đôi, mày hai lăm tao hai lăm.
- Lúc nãy mày không thấy tao trả lại hết cho ông ta rồi à?
- Tao không cần biết, ông ta cho năm chục tức mày hai lăm tao hai lăm, còn trả là việc riêng của mày, tao không biết.
Hai đứa cứ cãi qua cãi lại như vậy một lúc. Thằng nhỏ đòi đánh thằng lớn vì không đưa tiền cho nó. Thằng lớn bỗng đâm đầu chạy. Người ta hỏi nó: "Chẳng lẽ con không đánh lại nó hay sao mà bỏ chạy ?". Nó trả lời: "Đâu có, nếu con đánh lại là nó chết, con phải chạy để đừng đánh nó".
Đó chính là sự nhẫn nhục đúng nghĩa.
Như vậy, người có khả năng mà vẫn chịu đựng, không phản ứng, không trả đũa là người có sức nhẫn nhục rất cao. Trong cuộc sống, ta gặp không ít trường hợp chịu đựng bởi không dám hoặc không đủ sức phản ứng, nhưng trong lòng vẫn nuôi ấm ức, chờ cơ hội phục thù: " rồi sẽ biết tay ta". Đó không còn là nhẫn nhục nữa.
Chúa Giê-su trong thân phận con người, Ngài đã sống thật hiền lành và khiêm nhường. Ngài không cãi vã, không la lối. Ngài không bẻ gẫy cây sậy dập, không dập tắt tim đèn còn khói. Ngài đã sống nhẫn nhục khi để người ta nhạo báng, đánh đập. Ngài đã đi đến tận cùng của sự nhẫn nhục là cầu nguyện cho người hành hạ mình. Ngài cũng mời gọi chúng ta hãy học cùng Ngài, vì Ngài hiền lành và khiêm nhường trong lòng.
Xin cho chúng ta biết học nơi Chúa sự hiền lành và khiêm nhường để đối xứ với nhau trong nhân ái và khoan dung. Amen
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giê-su mến yêu, Chúa đã ban cho chúng con mọi sự: sự sống, sức khỏe, gia đình cùng biết bao ân huệ khác. Chúa chỉ đòi chúng con biết sống đền đáp tình thương cao vời của Chúa bằng đời sống yêu thương và thân ái với tha nhân. Nhưng Chúa ơi, chúng con lại quá khắc khe với anh em. Chúng con thiếu kiên nhẫn trong việc sửa dạy tha nhân. Chúng con thường kết án và tẩy chay nhau. Chúng con làm cho cuộc sống chung trở nên đau khổ khi sống thiếu lòng khoan dung.
Lạy Chúa, là Đấng trung thành trong tình yêu. Cho dù chúng con có bất trung Chúa vẫn yêu thương chúng con. Xin giúp chúng con biết theo gương Chúa để yêu thương và phục vụ anh em trong kiên nhẫn và trung thành như Chúa. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét