Thứ Ba
Lời Chúa: Lc 6,12-19
12 Trong những ngày ấy, Đức Giê-su đi ra núi cầu nguyện, và Người đã thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa. 13 Đến sáng, Người kêu các môn đệ lại, chọn lấy mười hai ông và gọi là Tông Đồ. 14 Đó là ông Si-môn mà Người gọi là Phê-rô, rồi đến ông An-rê, anh của ông ; sau đó là các ông Gia-cô-bê, Gio-an, Phi-líp-phê, Ba-tô-lô-mê-ô, 15 Mát-thêu, Tô-ma, Gia-cô-bê con ông An-phê, Si-môn biệt danh là Quá Khích, 16 Giu-đa con ông Gia-cô-bê, và Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, người đã trở thành kẻ phản bội.
17 Đức Giê-su đi xuống cùng với các ông, Người dừng lại ở một chỗ đất bằng. Tại đó, đông đảo môn đệ của Người, và đoàn lũ dân chúng từ khắp miền Giu-đê, Giê-ru-sa-lem cũng như từ miền duyên hải Tia và Xi-đôn 18 đến để nghe Người giảng và để được chữa lành bệnh tật. Những kẻ bị các thần ô uế quấy nhiễu cũng được chữa lành. 19 Tất cả đám đông tìm cách sờ vào Người, vì có một năng lực tự nơi Người phát ra, chữa lành hết mọi người.
Suy niệm:
Tại Hoa Thịnh Đốn, có một bức tượng của Abraham Lincoln đang cầu nguyện. Đây là tác phẩm của Spencer Houk.
Houk được thúc đẩy bởi câu chuyện ông nội đã kể lại nhiều lần. Một ngày kia ông đi ngang qua cánh rừng ở Gettysburg. Bỗng nhiên ông thấy có người đang quỳ gối, người đó chính là Tổng Thống Lincoln.
Tướng Sickles cũng nhớ lại cùng một hoàn cảnh tương tự. Ngay trước trận chiến Gettysburg, Tổng Thống Lincoln cảm thấy nhưc bị đè bẹp bởi trách nhiệm trên vai. Bỗng dưng ông quay về với Chúa để cầu nguyện. Bàn về lần cầu nguyện này, chính Lincoln nói:
Chưa bao giờ tôi cầu nguyện sốt sắng như vậy. Tôi cảm thấy tôi phải lôi cuốn tất cả niềm tin của tôi nơi Chúa Tối Cao…Chỉ mình Chúa mới có thể cứu quốc gia này khỏi bị diệt vong.
Khi Lincoln đứng dậy, ông nói, “Tôi cảm thấy lời cầu xin của tôi đã được đáp trả…Tôi không mảy may nghi ngờ về kết quả này.”
Cầu nguyện là gì?
Thưa cầu nguyện là nâng hồn lên với Chúa. Nói theo các nhà tu đức mới bây giờ: cầu nguyện là lúc con người gặp Thiên Chúa, cảm nghiệm sự hiện diện đầy yêu thương của Chúa, lãnh nhận ý của Ngài trong lời Ngài nói thầm kín, đón tiếp sức mạnh của Ngài. Như vậy cầu nguyện đúng là ơn Chúa. Sự gặp gỡ đó chính là điểm hội tụ thân mật gần gũi với Chúa. Ngày từ thời xưa Abraham thật dễ thương: "Ông đứng ra xin tha lỗi cho thành Sôdôma và Gômôra, mặc cả với Chúa từ con số 50 người thành xuống 45, xuống 40, xuốngg 30, xuống 20 rồi xuống 10" (Kn.18:24-32). Kiểu Abraham nài nỉ với Chúa như thế, cho ta thấy rõ sự liên lạc mất thiết giữa Chúa và Abraham.
Chúa Giê-su trong đời sống thường nhật Ngài vẫn cầu nguyện. Ngài cầu nguyện mọi nơi, mọi lúc. Ngài cầu nguyện khi bắt đầu công việc. Ngài cũng cầu nguyện tạ ơn khi xong công việc. Khi tuyển chọn các tông đồ, Ngài cũng cầu nguyện. Ngài cầu nguyện để xin ơn Chúa Cha ban cho Ngài biết chọn cho đúng người đúng việc. Cả trên cậy thập giá, Ngài cũng cầu nguyện. Cầu xin ơn tha tội cho kẻ hành hạ mình. Cầu nguyện trong tinh thần tạ ơn vì “mọi sự đã hoàn tất”.
Cuộc đời ky-tô cũng phải biết cầu nguyện. Vì lời cầu nguyện là sợi dây chạm vào được sức mạnh của Chúa. Sức mạnh của Chúa giúp ta vượt thắng những trở ngại của cuộc sống và thay đổi chính mình. Chạm được sức mạnh thần linh rồi, lòng tin sẽ mạnh vì Chúa thường ban ơn cho những ai biết đặt trọn niềm tin nơi Ngài. Chúa Giêsu vẫn nhắc cho những người được ơn chữa khỏi bệnh tật, khỏi quỉ ám: "Ðức tin của con đã cứu con." được sức mạnh và ánh sáng Chúa soi dẫn, chúng ta sẽ nhận ra rằng: điều cần, và đem lại binh an là Nước Chúa, là sức mạnh nội tâm chứ không phải là những ơn đặc biệt theo ý riêng mình.
"Ai biết cầu nguyện là biết sống." Ðó là câu chỉ nam cho mọi hoạt động của chúng ta. Ước gì chúng ta luôn sống gắn bó mật thiết với Chúa qua sự cầu nguyện, là nguồn mạch ơn thánh và sức mạnh, để chúng ta cùng lớn lên trong đức tin và chung sức mở mang nước Chúa. Amen
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,
Bàn tiệc Thánh Thể luôn là dấu chỉ sự hiệp nhất và bình an. Qua bàn tiệc Thánh Thể, chúng con được quây quần bên Chúa, được chia sẻ cùng một sức sống thần linh là chính Máu Thịt Chúa. Xin giúp chúng con biết sống liên đới với nhau trong tình huynh đệ, yêu thương và đùm bọc lẫn nhau. Xin giúp chúng con biết lấy tình bác ái mà bao bọc, cảm thông và tha thứ cho nhau.
Nhưng Chúa ơi, đời sống chung thường làm cho chúng con ganh tỵ và hiềm thù lẫn nhau. Chúng con dò xét, rình rập tội người khác thì giỏi mà chẳng bao giờ chịu nhìn lại chính mình. Chúng con bắt lỗi nhau thì nhiều mà chẳng thấy cảm thông nâng đỡ nhau. Cuộc sống đã cơ cực vì miếng cơm manh áo lại còn khó khăn hơn khi được sống bình yên dưới cái nhìn nhân ái của người đời. Cây muốn lành mà gió chẳng yên. Ai cũng muốn bình yên nhưng chúng con lại cứ thổi vào nhau những bỏ vạ cáo gian, những chua cay tị hiềm. Ai cũng muốn hạnh phúc nhưng mấy ai dám ra đi chung xây hạnh phúc cho tha nhân.
Lạy Chúa, là Đấng thấu suốt mọi sự. Xin cho chúng con cái nhìn của Chúa để chúng con cảm thông nâng đỡ lẫn nhau. Xin cho chúng con biết tôn trọng đời sống riêng tư của mỗi người để cuộc sống chung là niềm vui, là hạnh phúc thay cho những bất hòa khổ đau. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét