Nguồn:
http://giaophanxuanloc.net Lời Chúa: Ga 1,19-28
19 Và đây là lời chứng của ông Gio-an, khi người Do-thái từ Giê-ru-sa-lem cử một số tư tế và mấy thầy Lê-vi đến hỏi ông : "Ông là ai ?" 20 Ông tuyên bố thẳng thắn, ông tuyên bố rằng : "Tôi không phải là Đấng Ki-tô." 21 Họ lại hỏi ông : "Vậy thì thế nào ? Ông có phải là ông Ê-li-a không ?" Ông nói : "Không phải." - "Ông có phải là vị ngôn sứ chăng ?" Ông đáp: "Không." 22 Họ liền nói với ông : "Thế ông là ai, để chúng tôi còn trả lời cho những người đã cử chúng tôi đến ? Ông nói gì về chính ông ?" 23 Ông nói : Tôi là tiếng người hô trong hoang địa : Hãy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi, như ngôn sứ I-sai-a đã nói. 24 Trong nhóm được cử đi, có mấy người thuộc phái Pha-ri-sêu. 25 Họ hỏi ông : "Vậy tại sao ông làm phép rửa, nếu ông không phải là Đấng Ki-tô, cũng không phải là ông Ê-li-a hay vị ngôn sứ ?" 26 Ông Gio-an trả lời : "Tôi đây làm phép rửa trong nước. Nhưng có một vị đang ở giữa các ông mà các ông không biết. 27 Người sẽ đến sau tôi và tôi không đáng cởi quai dép cho Người." 28 Các việc đó đã xảy ra tại Bê-ta-ni-a, bên kia sông Gio-đan, nơi ông Gio-an làm phép rửa.
Suy niệm:
Tâm lý chung con người thường thích nghe khen hơn là chê; nghe khen dễ hơn là nghe chê. Nhưng thực ra con người luôn bất toàn, thì làm sao có thể chỉ có đúng mà không bao giờ sai, chỉ có ưu điểm mà không bao giờ có khuyết điểm, chỉ có khen mà lại không bị chê bao giờ?
Chê, khen là việc ở bên ngoài mình. Nó giúp ta nhận định về bản thân mình đúng hay sai, tốt hay xấu? Nhưng không phải ai nhận xét mình cũng đúng. Ngay cả đám đông nhận xét cũng còn tương đối và có khi vẫn sai lầm. Ngày xưa triết gia Socrates đã bị đám đông phê phán lên án nặng nề đến nỗi xử tử hình ông bằng thuốc độc; Galileo cũng bị người đương thời bỏ tù vì dám nói trái đất hình tròn và xoay quanh mặt trời; Martin Luther King Sr. bị công kích ám sát vì dám đòi hỏi bình quyền dân chủ; Mohammed Gandhi chết thảm vì công khai tranh đấu bất bạo động v.v.
Thế nên kẻ khôn ngoan là không lệ thuộc bởi lời khen chê, nhưng luôn làm chủ cảm xúc của mình để lượng định chính xác về bản thân của mình, như có ai đó nói rằng:
"Như tảng đá vững chắc,
Không lay động trước gió,
Người trí cũng như vậy,
Không lay động, xao xuyến
Luôn luôn an trụ tâm,
Trước khen chê, vinh nhục,
Thành công hay thất bại,
Ðúng sai hay tốt xấu."
Thánh Gioan Tẩy Giả là một con người cương trực. Ngài không để lời khen làm u mê lòng mình. Ngài luôn sáng suốt nhận ra sự bất toàn của mình để nhường lại địa vị cho Thiên Chúa. Người đời tán dương ngài. Họ cho ngài là ngôn sứ được yêu thích nhất của Israel là Ê-li-a. Họ đồn đoán ngài là một trong các vị ngôn sứ của Chúa và có kẻ còn hồ nghi ngài là đấng phải đến trong thế gian. Ngài đã từ chối vinh dự đó. Ngài chỉ nhận mình là tiếng hô vô nghĩa vang vọng đánh thức người khác mà thôi. Đối với Đấng phải đến trong thế gian, ngài đã từng nói: Chúa cao trọng hơn ngài. Ngài không đáng cởi quai dép cho Người. Ngài phải nhỏ đi để Người lớn lên.
Xin cho chúng ta là biết khiêm tốn để nhìn nhận sự bất toàn của mình. Xin cho chúng ta cũng biết nhận ra tất cả là hồng ân để biết sống cảm tạ tình thương Chúa. Amen
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giê-su mến yêu, xin giúp chúng con biết bắt chước thánh Gioan, luôn khiêm nhu chân thành để Chúa được lớn lên trong cuộc đời chúng con. Xin giúp chúng con luôn ý thức rằng mình chỉ là hạt cát giữa sa mạc mênh mông, là giọt nước góp nên biển cả, một phận người nhỏ bé trong muôn tạo vật mà Chúa đã tạo dựng nên. Xin loại trừ nơi chúng con bản tính tự cao, tự đại để sống khiêm nhu trước mặt Chúa và với anh em.
Lạy Chúa, Chúa luôn yêu thích tâm hồn trẻ thơ, xin giúp chúng con biết tin tưởng, phó thác vào Chúa như em thơ phó thác nơi cha mẹ mình. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét