Chủ Nhật, 24 tháng 8, 2014

Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình !

Thứ Hai
Lời Chúa: Mt 23,13-22
13 "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình ! Các người khoá cửa Nước Trời không cho thiên hạ vào ! Các người đã không vào, mà những kẻ muốn vào, các người cũng không để họ vào. 14 Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình ! Các người nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ, cho nên các người sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn.
15 "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình ! Các người rảo khắp biển cả đất liền để rủ cho được một người theo đạo ; nhưng khi họ theo rồi, các người lại làm cho họ đáng xuống hoả ngục gấp đôi các người.
16 "Khốn cho các người, những kẻ dẫn đường mù quáng ! Các người bảo : "Ai chỉ Đền Thờ mà thề, thì có thề cũng như không ; còn ai chỉ vàng trong Đền Thờ mà thề, thì bị ràng buộc." 17 Đồ ngu si mù quáng ! Thế thì vàng hay Đền Thờ là nơi làm cho vàng nên của thánh, cái nào trọng hơn ? 18 Các người còn nói : "Ai chỉ bàn thờ mà thề, thì có thề cũng như không; nhưng ai chỉ lễ vật trên bàn thờ mà thề, thì bị ràng buộc." 19 Đồ mù quáng ! Thế thì lễ vật hay bàn thờ là nơi làm cho lễ vật nên của thánh, cái nào trọng hơn ? 20 Vậy ai chỉ bàn thờ mà thề, là chỉ bàn thờ và mọi sự trên bàn thờ mà thề. 21 Và ai chỉ Đền Thờ mà thề, là chỉ Đền Thờ và Đấng ngự ở đó mà thề. 22 Và ai chỉ trời mà thề, là chỉ ngai Thiên Chúa và cả Thiên Chúa ngự trên đó mà thề.
Suy niệm:
Giáo hội là truyền giáo. Giáo hội được hình thánh với sứ mạng loan báo tin mừng. Giáo hội có bổn phận là làm sao cho muôn dân tin nhận Chúa là Cha nhân lành. Hơn hai ngàn năm trôi qua, truyền giáo vẫn là việc “muối bỏ biển”. Truyền giáo vẫn mang tính cấp bách và thời sự. Truyền giáo vẫn là sự sống còn của Giáo hội. Tại sao vậy? Thưa, tại vì biển người vẫn mênh mông mà người công giáo vẫn nhỏ nhoi. Con số theo đạo thì ít. Con số bỏ đạo ngày càng nhiều. Người sống đạo nhiệt tâm thì ít. Người giữ đạo nửa vời, dửng dưng thì nhiều. Nguyên do của việc nhiều người bỏ đạo và không theo đạo đôi khi cũng vì những gương mù không đáng có trong giáo hội.
Có lẽ ai cũng biết chuyện ông Gandhi. Ông Gandhi được người Ấn độ coi ông là cha già dân tộc,  vì ông có công giải phóng dân tộc mình khỏi ách nô lệ Anh quốc bằng thái độ bất bạo động. Bản thân ông lãnh đạo nước Ấn bằng một đời sống đạo đức, liêm khiết. Khi đi tìm con đường giải phóng dân tộc, ông đã say mê Phúc âm. Những chân lý chói ngời ánh sáng tự do, bình đẳng, bác ái huynh đệ lôi cuốn ông. Ông đã tìm đến nhà thờ học hỏi. Nhưng buồn thay, ông vào đúng nhà thờ dành cho người da trắng. Người ta xua đuổi ông. Ông ngỡ ngàng thất vọng vì thấy người có đạo không đẹp như đạo lý của Chúa. Lòng ông mang một vết thương. Vết thương ấy không bao giờ lành.
Hôm nay, Chúa cũng quở trách thái độ sống giả hình, độc đoán và bất khoan dung của những người Pha-ri-sêu. Chính lối sống độc đoán của họ đã cản trở những ai muốn vào Nước Trời. Chính lối sống giả hình của họ đã làm gương xấu khiến người khác xa lánh đạo Chúa. Chính lối sống bất khoan dung của họ đã khiến nhiều người xa rời đạo thánh.
Còn chúng ta? Với lối sống hiện nay, chúng ta có trở thành gương mù, gánh nặng cho anh em không? Ước gì đời sống đạo của chúng ta luôn được chúc lành của Chuá thay vì bị chúc dữ như người biệt phái năm xưa.
Cầu nguyện
Lạy Chúa Giê-su Thánh Thể,
        Đức tin là ân ban của Chúa. Xin ban cho chúng con đức tin đủ, để chúng con thấy Chúa hiện diện trong bí tích Thánh Thể. Xin nâng đỡ đức tin còn yếu kém, để chúng con dám sống theo đòi hỏi Tin mừng của Chúa. Xin tháo gỡ nơi chúng con những cách tôn thờ giả tạo, để chúng con sống chân thành trước mặt Chúa.
        Lạy Chúa Giê-su mến yêu, xin thương tha thứ những lỗi lầm chúng con đã phạm. Đôi khi vì tội lỗi của chúng con đã gây nên gương mù cho những người xung quanh. Đôi khi vì những lời nói, những việc làm thiếu tình bác ái đã làm cho chúng con thiếu tín nhiệm giữa với tha nhân. Chúng con quá nặng hình thức mà quên đi điều quan yếu là yêu mến Chúa trên hết mọi sự và yêu mến tha nhân như chính mình. Chúng con đáng được Chúa quở trách “dân này thờ ta bằng môi bằng miệng còn lòng trí thì xa cách Ta”.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con thật sự trưởng thành trong Đức tin và tình yêu Chúa. Xin cho chúng con luôn biết lắng nghe lời Chúa dạy và thực thi trong cuộc sống hằng ngày.  Amen.
        Lm.Jos Tạ Duy Tuyền

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét