Thứ Hai
Lời Chúa: Mt 17,22-27
22 Khi thầy trò tụ họp ở miền Ga-li-lê, Đức Giê-su nói với các ông : "Con Người sắp bị nộp vào tay người đời, 23 họ sẽ giết chết Người, và ngày thứ ba Người sẽ trỗi dậy." Các môn đệ buồn phiền lắm.
24 Khi thầy trò tới Ca-phác-na-um, thì những người thu thuế cho đền thờ đến hỏi ông Phê-rô : "Thầy các ông không nộp thuế sao ?" 25 Ông đáp : "Có chứ !" Ông về tới nhà, Đức Giê-su hỏi đón ông : "Anh Si-môn, anh nghĩ sao ? Vua chúa trần gian bắt ai đóng sưu nộp thuế ? Con cái mình hay người ngoài ?" 26 Ông Phê-rô đáp : "Thưa, người ngoài." Đức Giê-su liền bảo : "Vậy thì con cái được miễn. 27 Nhưng để khỏi làm gai mắt họ, anh ra biển thả câu ; con cá nào câu được trước hết, thì bắt lấy, mở miệng nó ra : anh sẽ thấy một đồng tiền bốn quan ; anh lấy đồng tiền ấy, nộp thuế cho họ, phần của Thầy và phần của anh."
Suy niệm:
Ngày xưa, có một ông vua kia muốn biết tinh thần trách nhiệm với việc chung của dân chúng trong nước như thế nào, đã sai người khiêng một tảng đá lớn đặt chắn ngang một con đường liên tỉnh và nấp vào một bụi cây gần đó quan sát thái độ của người qua lại. Vua thấy có nhiều người đi bộ, đi xe trên con đường này. Những người đi bộ thì vòng qua tảng đá mà đi. Còn nhiều người đi xe đến nơi gặp tảng đá chắn ngang chỉ biết dừng lại càu nhàu kêu trách nhà vua đã không sớm cho người đến khai thông con đường cho dân được nhờ, rồi họ quay đầu xe trở lại để tìm đi con đường khác. Và tảng đá to đùng kia cứ tiếp tục nằm chắn ngang trên mặt đường. Đến gần trưa, nhà vua thấy một bác nông dân đang ngồi trên chiếc xe bò cồng kềnh đi tới. Nhìn thấy tảng đá chắn ngang đường, bác ta liền dừng xe lại nhảy xuống và cố sức đẩy tảng đá sang bên vệ đường. Loay hoay một mình mãi không xong, bác ta lại kêu gọi thêm một số thanh niên trai tráng gần đó cùng hợp tác với mình để đẩy tảng đá. Sau đó, con đường trở nên thông thoáng và xe cộ lại có thể tiếp tục qua lại bình thường. Sau khi dời được tảng đá, bác nông dân trở lại chiếc xe bò để đi tiếp cho kịp phiên chợ. Bỗng bác nhìn thấy một gói tiền vàng ai đó vừa mang đến đặt ngay tại chỗ tảng đá khi nãy. Đó chính là món quà do Đức Vua truyền thưởng cho người có tinh thần trách nhiệm đối với công việc chung.
Ở đời thường “cha chung không ai khóc”. Hay “đèn nhà ai nhà nấy rạng”. Những câu thành ngữ này đều dạy người ta đừng thiếu trách nhiệm với cộng đồng, với những việc chung. Vì “không ai là một hòn đảo”. Cuộc sống chung luôn đòi buộc ta phải có trách nhiệm chung tay làm cho môi trường và cuộc sống chung quanh mỗi ngày được tốt hơn. Cũng như viên đá được đặt ngang đường là một lời nhắc nhở mỗi người đều phải có trách nhiệm dọn dẹp lại con đường để đi lại cho tốt hơn.
Thế nên, mọi quốc gia đều quy định về việc đóng thuế. Đóng thuế để chính phủ lo công ích chung. Xây dựng đường, cầu cống, trường học, bệnh viện cho cộng đồng dân cư. Đóng thuế trở thành trách nhiệm của từng người trong cộng đồng khi đã đến tuổi trưởng thành.
Vào thời Chúa Giê-su, người Do thái không những phải đóng thuế cho nhà nước tức là thuế dân sự, mà còn phải đóng thuế cho Đền thờ nữa: ngoại trừ đàn bà, các thiếu niên và các nô lệ, tất cả những ai từ 20 tuổi trở lên đều phải nộp thuế để bảo trì và tu sửa Đền thờ Giêrusalem.
Chúa Giê-su tuy Ngài là Con Thiên Chúa, nhưng để làm gương sáng cho mọi người. Chúa đã nhắc nhở Phê-rô phải chu toàn bổn phận không chỉ cho “con mà còn cả cho Thầy”.
Ngày nay, Giáo hội không có những khoản thuế dành cho từng người. Nhưng Giáo hội vẫn cần tới lòng quảng đại của mọi người, để cùng nhau chia sẻ vào việc chung. Đó là những việc kiến thiết các cơ sở phục vụ việc chung, việc đào tạo những thừa tác viên phục vụ cộng đoàn, và cả việc giúp đỡ người nghèo, người bất hạnh đang cần đến Giáo hội.
Ước gì mỗi người chúng ta biết noi gương Chúa luôn chu toàn bổn phận của mình cách tự nguyện để chung tay lo cho công việc chung, biết đóng góp phần nhỏ bé của mình như là một viên đá sống động để xây dựng Giáo hội cả vật chất lẫn tinh thần ngày một tốt đẹp hơn.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giê-su mến yêu, Chúa là hạt lúa đã gieo vào trần gian. Chúa gieo yêu thương. Chúa gieo hạnh phúc. Chúa đã làm cho hoa yêu thương và hạnh phúc đến với mọi người qua đời sống tận hiến hy sinh của Chúa. Xin dạy chúng con biết yêu thương anh em như chính Chúa đã nêu gương cho chúng con. Xin tha thứ vì những lần chúng con vì lười biếng mà bỏ bê bổn phận, vì thiếu trách nhiệm mà gây nên những khổ đau cho cha mẹ và ông bà. Xin tha thứ vì những lần chúng con gieo vãi hận thù, ghen tương, đố kỵ bởi đời sống ích kỷ tầm thường của chúng con.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết tìm kiếm và xây dựng những giá trị Nước Trời trong những bổn phận hằng ngày và trong những nghĩa cử yêu thương nhỏ bé của chúng con dành cho tha nhân, vì chưng “nên thánh là chu toàn bổn phận hằng ngày”. Amen.
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét